Nguyễn Ngọc Tư Và Những cuốn sách văn học qua thời gian
Nguyễn Ngọc Tư, tác giả nổi tiếng với những cuốn văn học viết về tuổi trẻ, cuộc sống , các hoạt động thường nhật hay những câu chuyện rất đời thường. Mỗi cuốn sách đều có nội dung đi sâu vào lòng người đọc, chạm vào khoảng đen trong lòng người và phản ánh đúng hiện thực xã hội.
Xem thêm:
1. Cánh đồng bất tận
Nếu nhắc đến Nguyễn Ngọc Tư mà không nhắc đến “Cánh đồng bất tận” là một thiếu sót lớn.
Cuốn sách văn học Việt Nam mô tả những số phận, con người Nam Bộ hiện lên với âm điệu trầm buồn của người dân nơi đây. Ở đó có Điền và Nương là 2 chị em sống cùng người cha khắc nghiệt có quá khứ muốn quên đi, ông đổ hết sự khắc nghiệt lên 2 chị em khiến họ không thể sống yên ổn, bình thường như bao đứa trẻ khác.
Nơi đó có cô gái từng bị đánh ghen vì làm gái phải bỏ xứ và dạt đến vùng sông nước này, chị yêu cha 2 đứa trẻ tha thiết mặc dù bị ông coi rẻ, khinh thường. Điền lại dành tình yêu cho chị một cách rất đặc biệt. Rồi cô gái không thể chịu nổi sự khinh thường của người cha dù đã làm rất nhiều việc vì ông, Điền bỏ đi để tìm lại cô.
Câu chuyện khép lại với một âm điệu trầm buồn và một cái kết mở với mọi người. Và rất nhiều câu chuyện khác xung quanh “Cánh đồng bất tận”, ở đó hiện lên hình ảnh người dân Nam Bộ chân chất tuy bị chà đạp những vẫn dữ cốt cách lương thiện, niềm tin vào cuộc sống.
Hãy tìm đọc tác phẩm để biết những câu chuyện, những yếu tố tạo nên thành công vang dội của cuốn sách được chuyển thể thành phim này.
2. Đảo
“Là tô đậm nỗi cô đơn của con người bằng nhiều vết mực khác nhau. Là tiếng thét câm của những con người không được nhìn thấy nghe thấy…”
Bao trùm tác phẩm của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư là những câu chuyện ngắn, chuyện đời của những kiếp người bị mất mát, tổn thương và tìm kiếm lại những niềm vui nho nhỏ giữa đời thường: yêu thương, thỏa mãn và sự tỏa sáng trong cuộc sống.
Bạn đọc sẽ đau những nỗi đau của các nhân vật có cuộc sống không lối thoát, sẽ ” đau ” nỗi đau của những nhân vật có cuộc sống chìm trong bế tắc và không biết thoát ra từ đâu. Kết thúc câu chuyện là dấu chấm hỏi về cuộc đời sẽ đi về đâu, gấp lại cuốn sách mà số phận những nhân vật vẫn đau đáu trong lòng độc giả những nỗi buồn không thể nói thành lời.
3. Sông
Đây là tiểu thuyết đầu tay của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư với sự đổi mới toàn diện của chính cô. Đẹp. Đáo để. Trần tục và hư ảo. Truyện kết thúc bằng dấu chấm hỏi về số phận một con người – Không hề do dự, cô đã đẩy mầm ý tưởng vừa nhú lên sang tay người đọc, để họ nuôi dưỡng chúng, bằng trải nghiệm qua việc đọc cuốn sách này.
“… Sài Gòn. Sáng nay ở đó Tú dậy, đánh răng rồi chở vợ ra đường, họ có thể cùng ăn sáng trước khi đến cơ quan. Sáng nay ở đó Hậu, Bách, Cường tiểu thơ vẫn còn nằm ngầy ngật trong hơi men vì nhậu nhẹt khuya. Sáng nay mẹ cậu mặc quần lửng, giày thể thao, đá cầu ở công viên xong thì xõa tóc ngồi quán cà phê với một trong những người đàn ông của bà, cũng có thể là cha cậu.”
4. Khói trời lộng lẫy
Vẫn là một cuốn sách văn học Việt Nam đậm đặc chất Nam Bộ và con người chất phác, dung dị nhưng cũng rất mạnh mẽ, mạnh rẽ riêng theo cách riêng của những người phụ nữa từng trải.
Các câu chuyện đều xoay quanh thân phận người phụ nữ và những nỗi cuồn cứ quấn lấy họ : sự cô đơn, khao khát tình yêu gia đình, tình yêu. Do không được hạnh phúc, họ tỏ ra cay nghiệt, cay nghiệt với cuộc đời nhưng cung không thể vượt qua sự yếu đối vốn là bản chất của họ.
Nhân vật trong truyện của Nguyễn Ngọc Tư được xây dựng sinh ra là để tìm nhau. Cho nên cuối cùng cô cũng cho họ những hi vọng, hơi ấm vị tha nơi lòng người để từ đó họ nhìn thấy những tia sáng hi vọng trong cuộc đời họ.
5. Gáy người thì lạnh
Quá khứ là kỷ niệm ấm áp, còn tương lai là những khát khao. Giữa hai miền thời gian đó, những chuyến dong ruổi, dù ngắn, qua ngóc ngách của làng quê hiện tại, đã giúp nhà văn viết nên những chi tiết hiện thực gây nhói buốt.
Có những kỉ niệm thơ ấu rất đỗi nhỏ xinh, đẹp đẽ mà nhịp sống đo thị hối hả đã làm mất đi sự tự nhiên của nó. Cô gái trong câu chuyện quyết định mua một ngôi nhà vì người chủ thầu đã hứa có một công viên ngay gần đó để lũ trẻ có thể vui chơi. Nhưng giấc mộng đó đã bị dập tắt khi mà những tòa nhà cao tầng chen chúc mọc lên khi mà chỗ đó phải là công viên, cả những chuyện về mảnh đất Cà Mau quê hương những ngày cô từng sinh sống.